Núi Cà Tang, Nông Sơn, Quảng Nam
“Lạ thiệt, hồi mô đến chừ, chỉ mùng Bảy năm ni mới mưa, nhưng mưa nắng chi cũng phải cúng, căng bạt ra làm lễ, không bỏ được” - ông Chín Bửu lẩm nhẩm. Ông nói tiếp: “Chú biết không, thời chiến tranh ác liệt rứa nhưng dù có vài người bám lại ở làng, thì mùng Bảy cũng ráng lén ra đây thắp nhang”. Đúng mùng Bảy Tết chứ không phải ngày khác. Thành lệ rồi. Từ giao thừa cho đến hết ngày mùng Bảy, dân làng tuyệt đối không vào rừng đụng ngọn cây, nhánh củi. Lệ đó không ai dám phá, bởi họ tin rừng thiêng có thần rừng coi giữ, cứ coi như bảy ngày đó, rừng được nghỉ ngơi. Đã có người liều mạng rồi rước họa vào thân, nên cứ thế truyền đời thành một niềm tin bái vật giáo. Cúng mùng Bảy xong, gọi là cúng khai hạ, khai truông, ai muốn vào rừng thì tùy.
Phẩm vật có đầu heo, xôi bánh, con gà. Ngày trước gian khó, cúng sơn thần tùy thuộc lòng thành, mỗi nhà dâng tiến một con gà, bát đường đen và lon nếp. Giờ thì chung góp tiền, cũng chẳng bắt buộc, ai có lòng thì cúng tùy hỉ, kẻ không có thì không sao, cứ có mặt để thần chứng giám. Trải mấy trăm năm, nếp cũ không bỏ. Sống cạnh rừng, miếng cơm manh áo nhờ rừng, cả tâm hồn suy tư cũng nương tựa rừng mà sống, thì chuyện thành kính, sợ hãi với chốn thiêng đã ăn sâu vào tâm thức. Cả năm đi rừng, tính mạng, của cải của mình nhờ sơn thần canh giữ, độ trì thì như nghĩa vụ phải trả nghĩa với rừng trong mấy ngày Tết, là chuyện đương nhiên.
Nhà thơ Tường Linh, vốn là con làng Trung Hạ, xã Quế Trung, huyện Nông Sơn (Quảng Nam) này, hẳn tuổi thơ đã từng tắm mình trong lễ khai hạ, nên mới có thơ: Người hẹn tôi về Trung Phước chơi - Mừng đêm khai hạ đuốc hoa bơi - Núi xa un đúc niềm cao vọng - Rừng cũ xanh ươm mộng thiếu thời.
Dân làng này vốn là những tay đi trầm lão luyện. Rừng ngày càng cạn kiệt, lộc rừng nhiều bao nhiêu rồi cũng hết vì lòng tham của con người. Hình như nghĩ thế, nên trong cuốn Phong tục-tập quán-lễ hội Quảng Nam, có tác giả viết về lễ cúng khai hạ thượng nguồn Thu Bồn, nói rằng bây giờ hết rồi, nếu còn chăng là mấy ông già và đám trẻ chăn trâu cúng rừng mà thôi. Viết quá bậy! “Lòng thành thì không bao giờ mất, dân làng tôi nghèo sang chi đều cúng rất thành tâm. Có đứa làm ăn được, cúng bức hoành phi bằng đá Non Nước, chạm khắc hình ông cọp mà nhìn ra phía sau. Bậy, chẳng hiểu chi câu ông bà nói “trời không cho hùm nhìn ra sau”, bởi nó chỉ nhìn thẳng và nhìn nghiêng thôi, có bao giờ nhìn ra sau đâu, nên chúng tôi đề nghị phải đục bỏ. Di tích của làng cũng là di tích. Có lòng thì tốt nhưng không được làm sai” - anh Mười, thư ký thôn nói. Lễ diễn ra trong im lặng và mưa gió nơi bìa rừng. Đứng dự lễ mà nhớ chuyện đi lễ hội ngày xuân ở thành phố với chen lấn, xô đẩy, cướp giật... chợt nghĩ quá mong manh giữa cái gọi là trò chơi và tấm lòng với văn hóa…
Trung Việt
xem phong thuy, xem huong nha, phongthuy, phong thuy phong ngu, xay nha, xem phong thuy theo tuoi, thuat phong thuy
đá phong thủy, vật phẩm phong thủy, xay dung nha o, nhan phong thuy, cách xem la bàn phong thủy, phong thuy phong tho, phong thuy cua hang
Chuyên xem phong thủy ( đặt hướng nhà, hướng bàn thờ, xem mệnh có hợp đất...), tử vi ( xem số mệnh con người dựa theo giờ sinh, xem tử vi hàng năm, tử vi trọn đời...), tư vấn miễn phí.
Xem phong thuy Văn Hiến, Xem tu vi Văn Hiến
Xem thêm thông tin tại website : Phongthuyvanhien.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét